Cái chết lặng lẽ của sự tò mò

Thật buồn khi nghĩ rằng, một ngày nào đó, chúng ta thôi còn muốn tự mình đi tìm câu trả lời.
Không còn cái khoảnh khắc lật từng trang Wikipedia, hàng giờ đồng hồ mò mẫm trong thư viện, trôi giữa những nhánh liên kết như mê cung, bất ngờ vấp phải một ý tưởng khiến ta thức trắng đêm. Giờ đây, người ta chỉ muốn được cho sẵn, muốn câu trả lời đến nhanh, gọn, và dễ nuốt.
Có một chút hụt hẫng khi biết người dùng Chat GPT nhiều hơn người dùng Wikipedia. Họ muốn được bón thông tin bằng thìa thay vì học cách cầm đũa.
Công nghệ không chỉ đang làm ta ngu đi
nó đang tước khỏi ta cái khát khao cổ xưa nhất: muốn biết.
Ngày xưa, con người nhìn lên bầu trời và đặt câu hỏi. Giờ đây, ta nhìn xuống màn hình và chờ câu trả lời.
Có lẽ điều đáng sợ nhất không phải là trí tuệ nhân tạo vượt qua con người,
mà là con người thôi không còn muốn dùng trí tuệ của chính mình.
Một thế giới không còn tò mò
chẳng khác nào một cơ thể không còn tim,
chỉ còn hơi ấm giả tạo từ những cỗ máy biết nói lời thông minh.



Đây là một thế giới mạng được tạo ra một cách tỉ mỉ bởi một cậu thiếu niên tuổi teen, những người tự tay xây dựng thiên đường pixel của riêng mình. Những trang cá nhân này đóng vai trò như portfolio nghệ thuật, với các đồ họa dễ dùng ("sozai" trong tiếng Nhật) và pixel art "adoptables" , một 










💬 Nhận xét bài viết