Nếu đã suy nghĩ quá nhiều, hãy nghĩ đến nơi bạn có thể sống sót

Có những người sinh ra với bộ não không biết im lặng.
Nó đi lại trong bạn như một hành lang dài,
đèn huỳnh quang nhấp nháy,
mỗi cánh cửa đều dẫn đến một phiên bản khác của sự sợ hãi.
Chúng ta gọi đó là overthinking,
nhưng thật ra nó là một hình thức cầu nguyện vụng về
một nỗ lực kiểm soát tương lai
bằng cách mổ xẻ nó cho đến khi không còn gì để tin.
Nếu đã phải nghĩ,
hãy thử nghĩ đến khả năng rằng
mọi thứ không đến để trừng phạt bạn.
Rằng có những con đường
không cần bạn phải trả giá bằng sự kiệt quệ.
Những mối quan hệ không đòi bạn co mình lại cho vừa khuôn.
Những buổi sáng không cần lý do để tồn tại.
Chúng ta thường tưởng tượng tương lai
như một phòng thẩm vấn,
nơi chính ta vừa là nghi phạm,
vừa là kẻ tra hỏi.
Nhưng cũng có thể — chỉ có thể thôi
tương lai là một căn phòng khác:
có cửa sổ mở hé,
có ánh sáng chạm vào đồ vật rất chậm,
và không ai hỏi bạn phải trở thành ai.
Nếu đã overthink,
hãy overthink những khả năng tử tế.
Không phải vì bạn lạc quan,
mà vì tuyệt vọng cũng là một thói quen,
và thói quen nào cũng có thể được bẻ cong.
Và có lẽ,
điều tốt đẹp nhất bạn có thể làm cho chính mình
không phải là ngừng suy nghĩ
mà là cho tâm trí một nơi
nó không phải tự làm hại mình để tồn tại.


Đây là một thế giới mạng được tạo ra một cách tỉ mỉ bởi một cậu thiếu niên tuổi teen, những người tự tay xây dựng thiên đường pixel của riêng mình. Những trang cá nhân này đóng vai trò như portfolio nghệ thuật, với các đồ họa dễ dùng ("sozai" trong tiếng Nhật) và pixel art "adoptables" , một 










Ơ câu “không cần biến nỗi đau thành cá tính” đáng nghĩ đấy. Bạn nghĩ sao về câu “what doesn’t kill you makes you stronger”
Trả lờiXóaKhông phải thứ gì không giết bạn cũng làm bạn mạnh hơn.
XóaCó những thứ chỉ khiến bạn quen với đau,
quen đến mức bạn nhầm sự tê liệt là trưởng thành.
Có những tổn thương không biến thành cơ bắp,
chúng biến thành im lặng.
Biến thành việc bạn học cách cười đúng lúc,
trả lời “ổn mà” như một phản xạ sinh tồn.
Bạn không mạnh hơn.
Bạn chỉ học cách chịu đựng mà không sụp đổ trước mặt người khác.