Có những người sống cả đời chỉ biết đến an toàn — họ đóng cửa trái tim, khóa chặt những cánh cửa của trải nghiệm. Họ sợ rủi ro, sợ sai lầm, sợ bị tổn thương. Họ chọn con đường phẳng lặng nhất, tin rằng như vậy sẽ bớt đau, bớt rối ren. Nhưng cuối cùng, chính sự phòng ngừa quá mức đó lại biến họ thành những cái bóng, trôi qua năm tháng mà chẳng nếm được vị mặn ngọt của cuộc sống.
Người ta thường quên rằng, niềm vui hiếm khi đến từ sự an toàn tuyệt đối. Nó thường nằm trong khoảnh khắc bất ngờ, đôi khi hỗn loạn, đôi khi vụn vỡ, nhưng chính vì thế mà đáng nhớ. Một chuyến đi không kế hoạch, một tình yêu sai thời điểm, một cuộc trò chuyện với kẻ xa lạ… tất cả đều có thể thắp sáng đời sống mờ nhạt của chúng ta.
Sống lâu không đồng nghĩa với sống trọn vẹn.Thực tế, có những cuộc đời dài nhưng cạn kiệt, và có những cuộc đời ngắn ngủi nhưng sâu thẳm đến mức ta còn nghe dư âm của nó rất lâu sau khi nó chấm dứt.
Có lẽ điều đáng sợ nhất không phải là cái chết, mà là cái cảm giác nhìn lại và nhận ra: mình chưa bao giờ dám sống.
Hạnh phúc, cuối cùng, không nằm trong độ dài. Nó nằm trong độ sâu.

💬 Nhận xét bài viết