train badge link badge link badge link badge link badge link badge link badge link badge link badge
train badge link badge link badge link badge link badge link badge link badge link badge link badge

Minh Thịnh

Mùa hè bất diệt trong lòng mùa đông


Có những ngày, tôi tự hỏi: nếu thế giới này chỉ là một chuỗi những mùa đông lặp lại, thì ta sẽ sống thế nào để không hóa đá?

Albert Camus từng viết, “Trong giữa mùa đông, tôi tìm thấy trong mình một mùa hè bất diệt.” Một câu nói đẹp đến mức người ta dễ quên rằng, để tìm ra được “mùa hè” ấy, ông đã phải đi qua bao nhiêu đêm trắng, bao nhiêu cơn gió lạnh tưởng như không bao giờ tan.

Tôi nghĩ, có lẽ không ai sinh ra đã mang sẵn trong mình một ánh nắng. Chúng ta chỉ tìm thấy nó khi thế giới bắt đầu sụp đổ — khi mọi lớp vỏ tự tin, mọi ảo tưởng, mọi điều ta từng tin là vĩnh cửu đều tan rã.
Chỉ khi đứng giữa sự trần trụi đó, ta mới nhìn thấy rõ nhất phần nhỏ bé nhưng bất khuất bên trong mình.

Mùa hè bất diệt ấy không phải là niềm vui. Nó là khả năng chịu đựng. Là hơi ấm còn sót lại dù tất cả đã lạnh. Là việc ta vẫn thức dậy, vẫn pha một tách cà phê, vẫn nhìn qua ô cửa sổ mờ hơi nước và nghĩ: “Có lẽ hôm nay cũng đáng để thử sống thêm một lần nữa.”

Thế giới này đầy những thứ muốn bẻ gãy ta — công việc vô nghĩa, tình yêu dở dang, những tin tức khiến ta mệt mỏi, và cả những đêm dài không thể ngủ. Nhưng trong từng mảnh vụn vỡ, luôn có một cái gì đó không chịu chết đi. Nó yếu ớt, im lặng, đôi khi chỉ là một tia sáng thoáng qua trong ý nghĩ, nhưng nó có thật. Và chính điều đó khiến ta sống sót.

Tôi nghĩ, có những người mang trong mình cả mùa hè lẫn mùa đông. Họ cười, nhưng trong nụ cười có hơi lạnh. Họ im lặng, nhưng trong im lặng lại có một thứ ánh sáng rất mảnh, như ngọn đèn nhỏ giữa hành lang bệnh viện lúc nửa đêm. Họ không phải anh hùng. Họ chỉ là những người đã học được cách thắp sáng chính mình khi không còn ai khác.

Camus nói đúng. Thế giới có thể xô ta ngã, nhưng bên trong ta vẫn có một thứ gì đó — stronger, something better, pushing right back.
Và có lẽ, điều đẹp nhất không phải là ánh sáng ấy thắng được bóng tối, mà là việc nó vẫn chọn tiếp tục cháy, dù biết mình nhỏ bé đến nhường nào.


Có lẽ ai cũng mang trong mình một mùa hè như thế — không rực rỡ, không ồn ào, chỉ là một hơi ấm rất riêng, đủ để qua được đêm dài, đủ để tin rằng sáng mai, mặt trời vẫn sẽ mọc, dù chỉ trong lòng ta.

Thích
Bình luận
Lưu
Bài đăng mới hơn Bài đăng cũ hơn
lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it.