Mọi thứ bạn để bước vào

Người bạn yêu.
Người bạn gọi là bạn.
Những lời bạn lặp lại trong đầu.
Bộ phim bạn xem khi cô đơn.
Nơi bạn làm việc, những món bạn ăn,
cả giọng nói bạn dùng để nói về chính mình.
Tất cả — từng chút một
len vào trong bạn,
như nước thấm qua đá.
Năng lượng là có thật.
Không theo nghĩa huyền bí,
mà theo cách mệt mỏi vẫn bám lấy ta
sau một cuộc trò chuyện rỗng cạn,
hoặc sự bình yên đến nhẹ nhàng
khi ai đó thật lòng lắng nghe.
Bạn trở thành tổng hòa của những gì bạn cho phép quanh mình
và những gì bạn chấp nhận
rốt cuộc cũng sẽ trở thành bạn.
Chúng ta đánh giá thấp sự thân mật của ảnh hưởng.
Một người bạn cay nghiệt có thể để lại dư vị đắng trong tâm trí.
Một nơi làm việc ngập sợ hãi có thể thu nhỏ linh hồn bạn.
Một bộ phim xem đi xem lại mỗi tối
có thể âm thầm định nghĩa lại điều bạn cho là bình thường.
Ngay cả những lời bạn tự nói với chính mình
những câu thì thầm “mình chưa đủ tốt”,
“mình đến trễ mất rồi”,
“có lẽ chẳng bao giờ đâu”
chúng cũng xây trong bạn những căn phòng
mà ánh sáng không thể chạm tới.
“Một cuốn sách phải là cái rìu phá tan biển băng bên trong ta.”
Nhưng còn con người, âm nhạc, và không gian quanh ta thì sao?
Chẳng phải chúng cũng nên như thế sao
thứ khiến ta vỡ ra để được sống lại,
chứ không phải nhà giam ta dựng bằng thói quen?
Hãy canh giữ những cánh cổng của mình.
Hãy chọn ai được nhìn thấy phần chân thật trong bạn.
Hãy nuôi tâm trí bằng sự tĩnh lặng có thể chữa lành.
Hãy nói với bản thân bằng giọng của lòng nhân hậu.
Hãy để cuộc đời bạn là một cuộc đối thoại với những điều khiến bạn mở rộng,
chứ không phải co lại.
Bởi vì
mọi thứ bạn để bước vào,
rồi sẽ trở thành chính bạn.


Đây là một thế giới mạng được tạo ra một cách tỉ mỉ bởi một cậu thiếu niên tuổi teen, những người tự tay xây dựng thiên đường pixel của riêng mình. Những trang cá nhân này đóng vai trò như portfolio nghệ thuật, với các đồ họa dễ dùng ("sozai" trong tiếng Nhật) và pixel art "adoptables" , một 










💬 Nhận xét bài viết