Có một sự lừa dối rất dài mà ta phải mất nhiều năm mới nhận ra: rằng nếu cứ cố gắng giữ khoảng cách với mọi điều có thể làm tổn thương mình, ta sẽ sống an toàn hơn. Nhưng bằng cách đó, ta cũng bỏ lỡ rất nhiều điều – những điều lộn xộn, đôi khi buồn thảm, nhưng đầy vẻ đẹp.
Bạn có thể sẽ mất cả tuổi trẻ để cố tỏ ra mạnh mẽ, độc lập, không cần ai. Nhưng rồi một ngày nào đó, khi đang lang thang trên những con phố cũ ở Sicily, đầu lâng lâng men rượu, bạn có thể sẽ bật khóc chỉ vì thấy một bà cụ đang bế quả cam trong tay, như thể đó là một báu vật hay là linh hồn của một người thân cũ vừa quay về.
Và bạn chợt hiểu: tình yêu có mặt ở khắp nơi.
Nó có mặt trong những cái ôm, những bản nhạc, thơ ca và những bức ảnh cũ. Nhưng nó cũng có mặt khi bạn đi siêu thị một mình. Khi bạn dọn phòng với cửa sổ mở toang, khi bạn mặc một chiếc áo len đã qua tay ai đó xa lạ.
Tình yêu nằm ở đáy chai rượu rẻ tiền bạn khui ra trước bữa tối. Nó hiện diện trong mấy mẩu vụn bánh rơi trên khăn trải bàn của bà ngoại. Nó có trong những đêm hè dài, bên cạnh một người đàn ông vừa đẹp trai vừa thông minh, người lắng nghe từng lời bạn nói và hôn bạn thật nhẹ. Nhưng cũng có cùng một lượng tình yêu như thế, trong những chuyến tàu chật chội, hay ánh mắt mơ màng của mấy kẻ say trong quán rượu cuối phố.
Tình yêu có trong Kinh Thánh, dù đôi khi người ta dùng nó như một thứ vũ khí. Tình yêu có trong từng tép quýt bạn bóc ra và chia cho người khiến bạn muốn sống tiếp.
Nó hiện diện trong cả những thứ không ngờ tới – những cuộc nói chuyện khó khăn, cơn giận, sự ghét bỏ, và cả sự thờ ơ. Có tình yêu trong việc ôm ai đó thật chặt, nhưng cũng có rất nhiều tình yêu trong việc buông tay. Vì để ai đó ra đi không phải là bỏ rơi, mà là cách để nói với họ (và với chính mình): hãy tự do đi.
Thế nên, những người yêu sâu sắc cũng thường là những người biết rời đi.
Có tình yêu trong việc ngồi bên nhau ăn cam, uống trà, biết rõ rằng người này sẽ không ở lại mãi. Có tình yêu trong những phút lặng lẽ nghe sóng vỗ, biết rằng sớm thôi, con thuyền ấy cũng sẽ trôi xa.
Có tình yêu cắt sâu đến nỗi bạn không còn tỉnh táo, mọi quyết định đều trở nên điên rồ. Có tình yêu trong trái tim vỡ vụn, trong nghiện ngập, trong mất mát, trong nỗi sợ, và cả trong chính trị. Tình yêu len vào những nơi mà có thể nó chưa từng nên xuất hiện — và nhiệm vụ của bạn là dẫn nó quay về những vùng nước an toàn.
Khuôn mặt bạn cũng đầy tình yêu — bạn có mặt trên đời vì hai người từng không thể ngừng yêu nhau. Dù câu chuyện ấy đúng, sai, bối rối hay mơ hồ, thì nếu lần theo dấu vết tổ tiên mình đủ xa, bạn cũng sẽ bắt gặp tình yêu ở đâu đó.
Người đọc ơi, tôi dám chắc với bạn một điều: nếu bạn nhìn thấy tình yêu trong mọi thứ, thì tình yêu cũng sẽ nhìn thấy mọi điều trong bạn.
Đó là điều đẹp nhất mà tôi từng biết — và cũng là bài hát duy nhất đáng để hát trong đời này.

💬 Nhận xét bài viết