Có những người bạn lướt qua trong đời và không thể rời mắt — không phải vì họ đẹp theo kiểu hoàn hảo hay nổi bật như trên tạp chí, mà vì họ thuộc về chính mình theo một cách rất hiếm.
Họ không xin lỗi khi là họ.
Họ không né tránh góc tối của bản thân.
Họ không uốn mình để trở thành ai đó dễ chấp nhận hơn.
✦ Thu hút đến từ đâu?
Nó đến từ sự chân thành.
Từ cách họ kể về những thứ họ yêu thích bằng giọng nói đầy lửa.
Từ cái cách họ mặc chiếc áo sờn cũ nhưng ánh mắt sáng bừng khi nói về một quyển sách yêu thích.
Từ cách họ có thể lặng lẽ ngồi trong quán quen hàng giờ — không bận tâm liệu ai đang nhìn họ.
Họ biết rõ mình khác biệt. Và thay vì giấu đi, họ để nó lộ ra như một dấu vân tay không thể sao chép.
✦ Những điều nhỏ nhưng khó bắt chước
-
Họ không xin lỗi vì mình “lạ”
Họ biết họ có những sở thích chẳng giống ai, những câu nói nghe hơi ngớ ngẩn. Và họ vẫn kể nó ra, như thể bạn cũng sẽ yêu điều đó cùng họ. -
Họ nói về thứ họ say mê
Khi họ kể về ban nhạc indie obscure nào đó, về vở kịch cũ, hay về chiếc máy ảnh film cũ kỹ — bạn nhìn thấy ánh sáng trong mắt họ. Đam mê luôn có sức hút khó hiểu. -
Họ tự tin theo cách không cần chứng minh
Không phải kiểu người ngồi khoe thành tích. Sự tự tin của họ nằm ở chỗ họ không cần ai chấp nhận — và paradox thay, chính điều đó khiến người khác muốn bước vào thế giới của họ.
✦ Bài học cho bạn và tôi
Bạn không cần phải trở thành một phiên bản dễ yêu hơn để ai đó thích bạn.
Bạn không cần bóp méo niềm đam mê của mình để vừa vặn với câu chuyện của ai đó.
Hãy cứ đọc quyển sách kỳ quặc mà bạn thích.
Hãy cứ nghe bài hát mà chẳng ai biết tên.
Hãy mặc chiếc áo bạn thấy đẹp dù ai đó bảo nó “quê”.
Và hãy kể câu chuyện của mình bằng tất cả sự hào hứng.
✦
Sự hấp dẫn thật sự không đến từ việc bạn trông giống ai đó.
Nó đến từ cách bạn dám khác biệt, dám lộ bản sắc, dám bước đi trong thế giới này mà không cần ai bật đèn soi sáng bạn.
Rồi sẽ có ai đó, khi lướt qua bạn trong một buổi chiều chạng vạng, sẽ thấy bạn đẹp như chính cách bạn thuộc về mình.

💬 Nhận xét bài viết