train badge link badge link badge link badge link badge link badge link badge link badge link badge
train badge link badge link badge link badge link badge link badge link badge link badge link badge

Chúng ta mệt, nhưng chúng ta không cô đơn

“Có những ngày mình không khóc, nhưng lòng thì mưa rơi như thể tháng Sáu cũng chẳng biết nắng là gì.”

Chúng ta, thế hệ của những đứa trẻ lớn lên cùng màn hình xanh và những bài học đạo đức rời rạc, thường xuyên vật lộn với một điều tưởng chừng vô hình – cảm xúc. Không phải kiểu cảm xúc dễ gọi tên như vui hay buồn. Mà là cái cảm giác nặng ngực vào lúc 2 giờ sáng, khi không có ai nhắn tin và cũng không ai biết bạn đang tỉnh. Là cái cảm giác lạc lõng ngay cả khi đang ngồi giữa một bàn đầy bạn bè.

Bạn có từng cảm thấy mình đang chìm xuống mà không một ai nhận ra?

Có những ngày, tôi mở mắt ra và thấy thế giới thật xa. Cà phê không đủ đắng để kéo mình tỉnh dậy khỏi cơn mơ kéo dài nhiều tháng. Những giấc mơ về một cuộc sống nhẹ tênh, nơi không ai hỏi “em ổn không?” bởi vì ai cũng biết câu trả lời sẽ là dối lòng.

Thế nhưng, giữa tất cả những ngày chênh vênh đó, tôi vẫn tin rằng: Chúng ta mệt, nhưng chúng ta không cô đơn.

Không phải chỉ riêng bạn mới thấy mình gãy gập. Không chỉ mình bạn thấy cuộc sống này quá to còn mình thì quá nhỏ. Tôi cũng thế. Và có thể, người đang ngồi quán cà phê kế bên bạn lúc này cũng thế. Người ta chỉ không nói ra.

Sự chữa lành không đến trong một đêm. Nó đến trong những điều rất nhỏ: một bài hát khiến bạn thở nhẹ, một tin nhắn tử tế từ người không ngờ đến, một cái ôm không hỏi han, chỉ im lặng nhưng đủ ấm.

Nếu bạn đang buồn – không sao cả. Buồn cũng là một phần của con người.
Nếu bạn đang lạc lối – hãy bước chậm lại. Những đứa trẻ của ánh đèn neon cũng cần nghỉ ngơi.
Nếu bạn đang mỏi mệt – đừng cố gắng mạnh mẽ. Bạn không cần phải “ổn” để xứng đáng được yêu thương.

Hãy tha thứ cho chính mình. Vì bạn đã làm tốt nhất trong khả năng rồi. Và điều đó đủ.

Tôi viết những dòng này không để dạy bạn cách “tích cực lên” hay “phải nghĩ thoáng hơn”. Tôi không đến để dạy. Tôi chỉ là một người cũng đang vật lộn, và viết cho bạn – để cả hai cùng biết rằng mình không lạc lõng một mình trong bóng tối.

Nếu ngày mai vẫn buồn, hãy quay lại đây. Tôi sẽ lại viết cho bạn.

Vì tôi tin – ánh sáng dịu dàng nhất luôn đến từ những vết nứt.

Thích
Bình luận
Lưu
Bài đăng mới hơn Bài đăng cũ hơn
lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it. lavender bunny with yellow stars around it.