
Đôi khi, nó chỉ là… sự im lặng.
Mà là không trả lời tin nhắn.
Là đọc một câu chuyện rồi quên luôn nội dung.
Là đang rửa chén thì nước mắt rơi lúc nào chẳng hay.
Là nhìn lên trần nhà thật lâu mà không biết mình đang nghĩ gì.
Kiệt sức không phải lúc nào cũng trông như mệt
– Bạn không biết bắt đầu từ đâu, nên thôi, bạn không bắt đầu nữa.
– Bạn ăn mì gói ba ngày liền vì chẳng còn tí năng lượng nào để nấu.
– Bạn không cảm thấy buồn, cũng không thấy vui — chỉ thấy “trống rỗng”.
Và điều quan trọng nhất là:
Bạn không lười.
Bạn chỉ đang quá tải.
Chẳng ai dạy chúng ta cách đối xử tử tế với chính mình.
Nên khi mệt, ta dễ tự trách: “Sao mình yếu đuối thế”, “Người khác vẫn làm được kìa”.
Nhưng sự thật là — bạn không cần làm gì nhiều hơn ngoài việc nghỉ ngơi và thở ra thật nhẹ.
Nhẹ nhàng thôi, bạn đang sống sót — và điều đó đã là đủ giỏi rồi.
Nếu bạn thấy mình đang chậm lại, đừng vội ép bản thân phải “vượt lên”.
Hãy tự nhủ:
Mình không bị hỏng.
Mình chỉ cần nghỉ.
Mình đang làm tốt nhất có thể trong hoàn cảnh của mình.
Bạn không vô dụng. Bạn đang tồn tại. Và đó là điều đáng tự hào.

💬 Nhận xét bài viết