“Bạn đã từng muốn vuốt ve mọi con quái vật.”
— Friedrich Nietzsche
Có những người sinh ra với trái tim mềm hơn thế giới này.
Họ bước vào cuộc đời như thể chưa từng bị tổn thương.
Họ nhìn vào những vết nứt của người khác, không để trốn tránh mà để chạm vào.
Họ tin rằng trong mỗi con quái vật, đều có một phần linh hồn từng bị bỏ rơi.
Và họ không sợ.
Họ muốn vuốt ve. Muốn chữa lành.
Dù biết mình có thể bị nuốt chửng.
Họ không ngu ngốc.
Chỉ là, họ từng cô đơn đến mức hiểu được thứ cô đơn trong mắt kẻ dữ.
Họ từng đau đến mức nhận ra:
chỉ có sự dịu dàng mới có thể ngăn một linh hồn đang rỉ máu hóa thành gươm dao.
Thế giới không tử tế với những người như thế.
Và họ biết điều đó.
Nhưng vẫn chọn tin.
Tin vào một vết sẹo biết kể chuyện.
Tin vào một bàn tay đã run rẩy nhưng vẫn đưa ra.
Tin rằng đôi khi, con quái vật chỉ đang tìm ai đó đừng sợ nó.

💬 Nhận xét bài viết